Chào tháng 12 – tháng của những hò hẹn và yêu đương, trong tiết trời lành lạnh của đêm Giáng sinh năm nào, anh và em bước vào giáo đường, tiếng thánh ca mang mác cả không gian. Anh khẽ đặt tay mình lên tay em, những ngón tay run run vì lạnh, em khẽ siết lấy và quay mặt đi thật nhanh. Có lẽ, tháng 12 đã gieo vào lòng mỗi con người ngoài kia, có cả anh và em một cảm xúc khao khát yêu đương đến cháy bỏng. Tháng 12 đã đem chúng ta đến gần nhau hơn và đã cầm tay anh đặt lên tay em trong buổi đầu yêu đương đầy bỡ ngỡ ấy. Không biết, tháng 12 đã se duyên cho bao nhiêu lứa đôi yêu nhau rồi anh nhỉ?
Tháng 12 – tháng của sum vầy và gắn kết. Chẳng phải những người đi xa hay trở về quê nhà, trở về với những người họ yêu thương vào tháng 12 đó sao. Nếu không có tháng 12 thì có lẽ đường về hãy còn xa lắm trong ánh mắt ngóng đợi của bao người con xa xứ! Không có tháng 12 thì tháng 1, tháng 2, tháng 3 và cả những tháng sau nữa sẽ cũng chẳng có thể đến được.
Tháng 12 – Đoản khúc thời gian, khi bước đến tháng cuối cùng của một năm người ta thường có thói quen nhìn lại và đánh giá về những điều đã trải qua, đã nhận được trong suốt 11 tháng trước. Có người sẽ thở phào một cái rõ to vì cuối cùng cũng đi được hết 11 tháng vất vả. Có người lại ngoái nhìn về với ánh mắt đầy mãn nguyện vì cuối cùng họ đã làm được một điều gì đó thật đáng tự hào. Dù vui mừng hay tiếc nuối thì tháng 12 cũng là tháng để họ được trở lại là chính mình, được cho phép mình thả lỏng, được tận hưởng để chờ đón một năm mới sắp đến với bao kế hoạch, dự định và cả những thách thức đang đợi chờ ở phía trước.